Giangtrang’s Blog

June 18, 2008

Và khi tro bụi rơi về

Filed under: Uncategorized — giangtrang @ 1:53 am
Tags:

Có đoạn này hay, ngồi gõ lại trong lúc rả rích mưa. Bây giờ tính robot dâng cao, mưa chỉ làm cho không khí dễ chịu – trong lành – mát mẻ và …dễ ngủ. Chứ mưa và những trang sách buồn buồn không đủ gợi cho ta thao thức!

“Tôi nói với một người lúc đó là thầy tôi: “Con không nghĩ người ta có thể mở con tim ra hoài mà không mất mát một cái gì đó.” Thầy tôi trả lời một câu dài, đại ý tình yêu là một thứ cho đi mà không mất, người cho còn nhận lại bằng năm bằng mười. Tôi không thể ôm nghi ngờ nào về sự thật trong câu trả lời đó, nhưng tôi vẫn không hết băn khoăn về sự mất mát vẫn xảy ra mỗi ngày trong tình yêu. Không phải là sự mất mát khi đam mê không được đáp lại hoặc bị bội phản, mà là sự mất mát lặng lẽ không tiếng động của một phần chúng ta khi sống những năm tháng đằm thắm gần gũi những người yêu mình. Tình yêu thích hoà nhập và san bằng, tình yêu không thích cái phần lưu lạc trong linh hồn chúng ta, những căn nhà ấm không thích những cơn gió ban đêm không tên tuổi. Chúng ta gài cửa nẻo, giữ những cơn gió ở bên ngoài”

2 Comments »

  1. Chị cũng thích đoạn này, hôm nọ cũng định bụng tìm lại bản mềm để copy thì đã có người ngồi gõ lại rồi.:))

    Comment by mèo milk — June 29, 2008 @ 9:45 am | Reply

  2. Hi hi 2 con rồi – “gài cửa nẻo” lại chớ nên thích chị ạ 😛 (j/k) Mà cái avatar của mẹ Vân trông chả giống gái 2 con gì sất 😛

    Comment by gt — June 30, 2008 @ 3:40 am | Reply


RSS feed for comments on this post. TrackBack URI

Leave a comment